"Vãn Vãn, anh nhớ em quá."
Giọng Thẩm Quý Lễ đầy dồn nén, và ngay khi anh ta vừa mở miệng, Cố Vãn Vãn đã ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.
Cô theo bản năng muốn giãy ra khỏi vòng tay của Thẩm Quý Lễ, nhưng hai tay anh ta như gọng kìm, siết chặt eo Cố Vãn Vãn, khiến cô không thể thoát ra.
"Thẩm Quý Lễ, anh buông tôi ra."
Cố Vãn Vãn vừa dứt lời, Thẩm Quý Lễ liền cúi đầu muốn hôn lên môi cô.
"Anh đã từng nghĩ chỉ cần cưới Cố Kiều Kiều, anh sẽ có nhiều cơ hội gặp em hơn, sẽ có lý do để tiếp cận em. Dù không thể trở thành chồng em, anh vẫn có thể giúp đỡ khi em cần. Em vẫn còn thích anh, đúng không?"
Thẩm Quý Lễ thấy Cố Vãn Vãn né tránh, trái tim như đau đến vỡ nát.
Từ hôm qua đến giờ, trong đầu anh ta chỉ toàn là hình bóng Cố Vãn Vãn.
Anh ta đã yêu cô bao nhiêu năm, tại sao lần đầu gặp lại, cô lại không thèm nhìn anh ta lấy một cái, trong mắt chỉ toàn tên khốn Phó Dã kia!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT