"Cô là đồ ngốc à? Lúc nguy hiểm như thế mà còn có tâm trí cổ vũ. Đừng có tưởng tôi cứu cô là vì thích cô, tôi chỉ nghĩ vị trí có thể bắn trúng tim cô thì chắc chắn sẽ không bắn trúng tim tôi. Với lại. . . nếu cô chết, chúng ta sẽ không tìm được nơi ở thực sự của người Miêu Cương. Cô nợ tôi một mạng, lão tử nói cho cô biết, cô phải bắt Thánh nữ Miêu Cương đưa máu của bà ta cho chúng tôi."
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Dù sao Sở Viêm có thể nói một tràng dài lưu loát như vậy, rõ ràng vết thương của anh ta cũng không quá nghiêm trọng.
Lê Triêu Triêu không nói gì, chỉ chăm chú và cẩn thận xử lý vết thương cho Sở Viêm.
Không biết tại sao, từ góc nhìn của Sở Viêm, anh ta lại cảm thấy. . . người phụ nữ này, ngũ quan thực ra cũng khá ưa nhìn.
"Xin lỗi anh Sở Viêm, lúc nãy tôi hơi kích động."
Lê Triêu Triêu ngẩng đầu lên, lớp trang điểm trên mặt cô có chỗ đã trôi đi, có chỗ lớp kem nền dày cộp như bột trét, đặc biệt là mascara đã lem ra, trông cô chẳng khác nào một con gấu trúc.
Sở Viêm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT