Gã người nhân bản ngoài tường lạnh lùng nhìn Cố Vãn Vãn, nhưng trên khuôn mặt điển trai đó lại là một nụ cười không chút hơi ấm:
"Giết các người đúng là chẳng có lợi gì cho ta, nhưng ta rất thích xem bộ dạng giãy chết của các người. Chẳng lẽ cô nghĩ nếu không có ta nương tay, cô sẽ sống được đến bây giờ sao? Ta chỉ mang con của cô đi thôi, chứ đâu có lấy mạng cô. Huống hồ con của cô bây giờ sống rất tốt, ta mang nó đi cũng là để bảo vệ nó, các người nên cảm ơn ta mới phải."
"Toàn lời ngụy biện! Vợ, đừng nghe lời hắn, em xuống đây đi. Dù có chết, chúng ta cũng phải chết cùng nhau."
Phó Dã nói vậy, nhưng thực tế anh đã lặng lẽ đưa khẩu súng trong tay cho Cố Vãn Vãn.
Lúc Cố Vãn Vãn chuẩn bị xuống, cô phát hiện gã người nhân bản đã nhìn thấu mọi chuyện:
"Tưởng lấy được súng là có thể giết ta sao? Cô có tin không, trước khi cô kịp nổ súng, ta đã giết cô từ lâu rồi."
Gã người nhân bản nói xong còn cố ý liếc nhìn một hướng trên trời. Cố Vãn Vãn không kìm được nhìn theo, phát hiện trên đầu họ không biết từ lúc nào đã có một chiếc máy bay không người lái đang lơ lửng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play