Phạm Tinh Hồi nuốt nước bọt. Nếu đánh nhau với một người đàn ông cơ bắp như vậy, cô sẽ bị bẻ làm ba khúc mất.
"Anh vệ sĩ ơi, em mắc tiểu quá, anh có thể châm chước cho em không? Cho em ra ngoài đi tiểu một cái?"
Phạm Tinh Hồi chớp chớp mắt ra sức làm nũng, nhưng mấy người vệ sĩ này lại không hề lay chuyển. Giây tiếp theo, cô bị họ xách lên như một con gà con, đưa đến trước mặt Cung Cảnh Thâm.
Lúc này, Cung Cảnh Thâm đã xuống xe. Anh cởi áo vest đưa cho một vệ sĩ, rồi dùng giọng điệu vừa bất lực vừa tiếc nuối nói:
"Chậc chậc chậc. . . chạy đi chứ, sao lại không chạy nữa? Có biết không. . . anh vốn rất ghét những người không giữ lời."
Lần đầu tiên Phạm Tinh Hồi thấy vẻ mặt trêu chọc trên gương mặt Cung Cảnh Thâm, đặc biệt là nụ cười nguy hiểm nơi khóe miệng anh, trong đầu cô không nhịn được mà hiện lên khoảnh khắc anh động tình, ghé sát vào tai cô nói một câu "muốn chết".
Sau đó, là sự điên cuồng tột độ bay lên tận mây xanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT