Tà áo bay phấp phới trong lúc họ di chuyển. Cách đó không xa, dưới một bức tường trắng, các nhạc sĩ mặc cổ trang đang biểu diễn. Tiếng sáo, tiếng đàn tranh, tiếng không hầu. . . các loại nhạc cụ cổ điển hòa quyện tạo nên một bản nhạc rộn ràng và hạnh phúc.
Giữa đại sảnh, có người đang nhảy múa, trong đó người có khí chất xuất sắc nhất chính là vũ công múa cổ điển hàng đầu của Hoa Quốc!
Dáng người nàng nhẹ nhàng nhảy múa trên trống, mỗi một động tác đều tác động đến trái tim vô số người.
Ngồi ở ghế chủ tọa là dượng của Lâu Diệc Oản, Lâu Trọng Vũ, và dì Ngô Phù Phù.
Cả hai đều mỉm cười, đặc biệt là gương mặt Ngô Phù Phù ửng hồng, nói bà là thiếu nữ cũng không ngoa.
Hách Khiêm và Lâu Diệc Oản thì ngồi bên cạnh họ, trên mặt hai người vẫn nở nụ cười, nhưng không biết có phải do Cố Vãn Vãn đa nghi không, cô cảm thấy nụ cười của Lâu Diệc Oản và Hách Khiêm không xuất phát từ nội tâm như Ngô Phù Phù và Lâu Trọng Vũ.
Cố Vãn Vãn lại nhớ đến câu chuyện về họ mà Lâm Tiện Hảo đã kể, có lẽ cách sống chung như vậy đối với hai người họ đã là hoàn hảo nhất rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play