"Ha ha ha. . . Một kẻ nghèo rớt mồng tơi đến một nghìn tệ cũng không có mà lại dám nói mình không sai? Cô có biết sai lầm lớn nhất của cô là gì không? Đó là sinh ra trong một gia đình nghèo khó. Cô không có tiền thì phải để người ta mặc sức xâu xé, cô không có tiền thì chính là hạ tiện!"
Hồ Chi nói xong, hung hăng liếc Hoắc Tiểu Phượng một cái.
Hoắc Tiểu Phượng cảm thấy người trước mặt như một con quái vật đội lốt người. Cô sợ hãi đến mức không thốt ra được lời nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn Hồ Chi rời đi.
Cùng lúc đó, trong phòng bệnh của Thẩm Thiên Thiên lại đang diễn ra một cảnh tượng khác.
"Ba, mẹ, hai người nhất định phải trả thù cho con! Từ nhỏ đến lớn con chưa từng bị sỉ nhục lớn như vậy, con tiện nhân Cố Vãn Vãn đó lại dám lột sạch quần áo của con, a a a a. . . Nếu hai người không giúp con báo thù, con cũng không muốn sống nữa."
"Bọn họ còn đánh cả anh trai, cú nào cú nấy đều đá vào ngực anh ấy, đó là kiểu đánh không chừa đường sống. Nếu không phải anh trai khỏe mạnh, có lẽ đã bị đánh chết rồi."
"Chồng ơi, em đau quá, toàn thân em đau quá."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play