Phó Tân Thừa nhìn Phó Dã với ánh mắt dò xét. Đứa cháu này của ông ta không hề đơn giản. Dù bây giờ anh đã là kẻ bại trận, nhưng Phó Tân Thừa vẫn giữ thái độ cảnh giác.
"Sao nào, lẽ nào cậu muốn nói với tôi rằng, Phó Tần Thương chỉ vì thiên vị mà tước đi vị trí gia chủ của tôi sao?"
Phó Tân Thừa nói xong, thậm chí còn tự mình cười phá lên.
Chuyện này thật. . . quá hoang đường.
"Nếu tôi nói, ông đoán đúng rồi thì sao?"
Phó Dã nhìn bộ dạng của Phó Tân Thừa, rõ ràng rất để tâm nhưng lại cố tỏ ra không quan tâm, tiếp tục nói:
"Gia chủ Phó gia, đời nào cũng phải đối mặt với đủ loại nguy hiểm. Ban đầu ông nội giao vị trí gia chủ cho ba tôi, nhưng thực tế đã viết sẵn di chúc, dù ba tôi là gia chủ, ông vẫn sẽ nhận được chín mươi phần trăm tài sản của Phó gia. Hơn nữa, sau này nếu Phó gia có quyết định quan trọng nào, ba tôi cũng phải bàn bạc và hỏi ý kiến của ông. Bề ngoài ba tôi là gia chủ, nhưng thực tế, quyết định của ông mới là quyết định của cả Phó gia."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play