Tô Ảnh chìm trong nỗi sợ hãi tột độ. Phó Dã vì quá nóng lòng muốn biết sự thật nên cả hai đều không để ý đến Tô Mục Dã đang đứng trên lầu.
Ánh sáng trong mắt cậu bé dần lụi tàn. Nhìn tất cả những gì đang diễn ra trong biệt thự, dù còn nhỏ tuổi, cậu đã cảm thấy dường như trên đời này không ai yêu thương mình, sự tồn tại của cậu là thừa thãi.
"Là. . . là Phó Tân Thừa đưa cho tôi, Tô Mục Dã là do Phó Tân Thừa đưa cho tôi. . ."
Tô Ảnh lắp bắp giải thích:
"Khi tôi gả cho Cao Uy Liêm, dù cuộc sống đã được cải thiện rất nhiều nhưng gia đình anh ta chẳng thèm đoái hoài đến tôi, thậm chí ba mẹ anh ta còn cho rằng tôi không xứng với con trai họ, lúc nào cũng gây khó dễ cho tôi. Đúng lúc đó, Phó Tân Thừa xuất hiện, còn cấy một phôi thai đã thụ tinh vào tử * của tôi. Hắn nói với tôi, chỉ cần đứa trẻ này được sinh ra thuận lợi, cả đời này tôi sẽ được hưởng vinh hoa phú quý không hết."
Phó Dã nghe Tô Ảnh nói, mày nhíu chặt lại.
Anh có thể chắc chắn một điều rằng mình chưa bao giờ hiến tinh trùng, vậy Phó Tân Thừa đã lấy phôi thai đã thụ tinh đó từ đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT