"Không sao đâu, mọi chuyện qua rồi. Đời người vừa ngắn ngủi lại vừa dài đằng đẵng, chúng ta luôn gặp đủ loại người. Có người sẽ đi cùng ta đến hết cuộc đời, nhưng cũng có người chỉ trò chuyện với ta một lát, hoặc đi cùng ta một đoạn đường mà thôi."
Giọng bà ngoại dịu dàng an ủi, tiếng khóc của Cố Vãn Vãn dần nhỏ lại.
Ngồi ở ghế phụ, Sở Viêm nghe tiếng Cố Vãn Vãn khóc mà cảm thấy tim mình đau nhói.
Một cảm giác rất kỳ lạ, rõ ràng cảm giác này anh ta chỉ từng có với người đó. . .
Cố Vãn Vãn và mọi người không hề phát hiện, ở một góc khuất trong bệnh viện, Phó Dã và Hứa Tri Ý đang đứng đó.
"Nếu đã để tâm đến cô ấy như vậy, tại sao không nói rõ ràng mọi chuyện? Có lẽ cô ấy chỉ đang chờ anh dỗ dành vài câu thôi. Nếu cả hai đều quá kiêu ngạo không chịu cúi đầu, sẽ lỡ mất nhau đấy."
Hứa Tri Ý nói xong, Phó Dã liền quay người lại:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play