Hai giờ sáng, trên đường phố người đi lại thưa thớt, những dòng chữ huỳnh quang trước cửa hộp đêm vẫn đang nhấp nháy trong gió lạnh, xung quanh yên tĩnh đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng lá cây xào xạc.
Không khí lạnh lẽo đã xua tan đi cơn say, Yến Đường chống hai tay lên lan can, vẻ mặt tỉnh táo nhìn những chiếc xe thỉnh thoảng lướt qua trên đường, rồi kể lại cho Tống Úc nghe chuyện mà cô gặp phải một cách đơn giản.
“Tôi không biết có nên cứ thế cho qua hay không. Nếu như đi tìm ông ta để lý luận, lỡ như lúc xét duyệt và bảo vệ luận văn tốt nghiệp bị làm khó thì phiền phức lắm.”
Tống Úc khoanh tay đứng bên cạnh cô, nhưng lại hỏi: “Tại sao lại phải tha cho ông ta?”
Anh tỏ vẻ không hiểu, bởi vì những điều Yến Đường đang băn khoăn trong mắt anh hoàn toàn không phải là vấn đề. Anh chưa bao giờ tha cho bất kỳ ai muốn lợi dụng mình, và còn khiến những người đó phải chịu kết cục thảm hại gấp trăm nghìn lần.
“Trung Quốc có một câu nói, gọi là trứng chọi đá…” Yến Đường khẽ thở dài.
Tống Úc nói: “Trung Quốc còn có một câu nói, gọi là ‘tứ lạng bạt thiên cân’.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play