Nếu nói trượt cầu là món quà sinh nhật mà Tề Trừng thời mẫu giáo rất muốn, thì lên tiểu học cậu lại muốn chơi trò chơi điện tử. Khi đó ở thị trấn nhỏ, máy chơi game cũng rất đơn giản, như đập chuột chũi, bóng chuyền, bắn bia…
Vào mùa hè, các bạn nam sẽ mang súng nước đến lớp lén lút bắn nước trêu chọc nhau.
“Trừng Trừng bây giờ là học sinh tiểu học rồi.” Bạch Tông Ân nắm tay thiếu niên.
Tề Trừng: “Vậy em muốn ăn kẹo bông gòn, rồi đeo cặp sách!” Dù sao mọi người cũng không nhận ra cậu, không mất mặt đâu.
“Chồng không ngại mất mặt chứ?” Cậu hỏi thêm một câu.
Bạch Tông Ân không nén được cười, nói: “Vợ anh sức sống tràn trề, trẻ trung đáng yêu như vậy, sao lại mất mặt được.”
!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play