Ở biệt thự Ma Đô rất yên tĩnh, quá yên tĩnh. Trở lại Danh Thành, Tề Trừng chưa kịp tự do tự tại làm "tiểu cá mắm" vui vẻ được mấy ngày, thì dường như đã bị cuốn vào một cơn sóng ngầm. 
Loại bình tĩnh không sóng gió ngoài mặt, nhưng bên dưới thì sóng ngầm cuộn trào. 
Tề Trừng nói suy nghĩ của mình cho lão công nghe, chỉ thấy lão công nở nụ cười. 
"Làm gì?" Tề Trừng không vui, "Lão công có phải đang cười ta ấu trĩ, nghĩ nhiều không." 
Trước đây Bạch Tông Ân không nói chuyện này với thiếu niên, nhưng bây giờ thiếu niên muốn biết, hoặc là tò mò, hắn sẵn lòng nói: "Là khen Trừng Trừng của chúng ta có trực giác rất chuẩn." 
Như lần nướng thịt trước, Trừng Trừng đã nhận ra Tiểu Chấp có điều bất thường. 
Tề Trừng lập tức không còn không vui nữa, mà thay vào đó là tự hào, "Ta vẫn có chút giác quan nhạy bén với thị trường." Hắn tự khen mình, rất kiêu ngạo! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play