"Chúng tôi chạy đi bệnh viện, ba anh đã qua đời. Sau đó một khoảng thời gian rất dài, mẹ anh đều tinh thần hoảng hốt, anh sống nhờ trong nhà ông bà ngoại. Rồi sau đó, cũng là một buổi thu, lá đỏ trên núi cũng đã đỏ rực, mẹ anh nhận được một cuộc điện thoại, nói vụ hỏa hoạn của ba anh bốn năm trước là do người làm, hắn biết hung thủ là ai, muốn một khoản tiền, hẹn địa điểm gặp mặt."
"Mẹ anh hoang mang lo sợ, gọi điện thoại cho Tưởng Kỳ Phong thăm dò, sau đó lại trên đường đưa anh đến nhà ông ngoại thì xảy ra tai nạn xe cộ. Bà đã che chắn cho anh, ôm chặt lấy anh, gọi anh là Tiểu Tông, còn chưa nói hết lời, bà đã qua đời."
"Bà ngoại nghe được tin dữ, phát bệnh tim, cấp cứu ba lần." Bạch Tông Ân dừng một chút, "Ông ngoại đã nuôi nấng anh đến mười lăm tuổi, sau đó cũng ra đi. Ông ấy sớm đã muốn rời đi rồi, mất đi con gái, vợ, một mình sống trên đời cũng rất vô vị. Nếu không phải vì anh, ông ấy đã không kiên trì lâu như vậy. Cả nhà, chỉ còn một mình anh sống sót, cái giá phải trả là sinh mệnh của mẹ anh và một đôi chân của anh."
"Trừng Trừng, anh thực ra mang trong lòng tử chí."
Tề Trừng ôm chặt chồng, lắc đầu, nghẹn ngào vừa sợ nói: "Không muốn."
Bạch Tông Ân nâng hai má thiếu niên, thấy trên mi thiếu niên còn dính nước mắt, là vì anh mà chảy xuống. Anh không khỏi cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên mí mắt thiếu niên, nói: "Từ khi yêu em, anh muốn cùng em sống, vĩnh viễn bên nhau."
"Cho nên Trừng Trừng, anh rất sợ em vì nguy hiểm mà rời xa anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT