Lưu Tư Niên đặt Đậu Đen xuống, khoác áo vội vã ra ngoài. Sợ cậu thanh niên kia về nhà rồi, ông di chuyển rất nhanh, chạy ra khỏi nhà, may là đuổi kịp, đối phương đang về nhà bên cạnh.
“Chào cậu, Đậu Đen có phải đã cào cậu bị thương không?” Lưu Tư Niên gọi cậu thanh niên lại.
Lộ Dương quay đầu lại, qua khe cửa sắt nhìn người đứng ngoài cửa. Đối phương chạy đến, mặc một chiếc áo len lông xù, không nhìn rõ mặt, chỉ thấy da dẻ rất trắng, kiểu trắng phát sáng trong đêm, giống như loại màu trắng mà cậu từng thấy ở quán bar, kiểu ngày đêm đảo lộn không thấy ánh nắng.
“Vết thương nhỏ thôi.”
“Bị ra máu tốt nhất vẫn nên tiêm phòng, tôi biết gần đây có một bệnh viện thú y 24 giờ, hoặc là cậu ngại phiền thì...”
Lộ Dương mặt không cảm xúc cắt lời: “Đại thúc, chú là gay à, cháu chưa đủ tuổi, mượn cớ đi bệnh viện để hẹn cháu thì thôi đi.”
“...” Lưu Tư Niên dở khóc dở cười, tính khí rất tốt giải thích: “Tôi là người thích đàn ông, nhưng không đến nỗi nhìn thấy người lạ một cái đã đưa ra yêu cầu như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play