Tề Trừng trợn to hai mắt.
Lần trước cậu ký hợp đồng quá nhanh, căn bản không chú ý đến con số. Bởi vì có quá nhiều thứ.
Bạch Tông Ân nhìn phản ứng của thiếu niên liền biết lúc đó cậu căn bản không xem, cảm thấy muốn cười một chút. Người ngoài để ý cổ phần Tưởng thị, có kẻ đỏ mắt ghen tị, hoặc lén lút nói bố anh 'chết có dự kiến trước'. Nhưng thiếu niên lại không hề để ý đến cổ phần.
Trong lòng thiếu niên chỉ có mình anh.
Vẻ lạnh lùng nơi đáy mắt Bạch Tông Ân hóa thành ôn nhu, anh cúi đầu hôn lên trán thiếu niên, nói: "Không cần để ý những thứ này, ngày mai Tưởng Kỳ Phong có thể sẽ muốn mua lại từ tay em— đương nhiên chỉ là thăm dò."
Tề Trừng lập tức ngồi thẳng dậy, bám lấy chồng, vội vàng nói: "Em sẽ không bán!!! Đây là của bố anh để lại cho anh!"
"Hay là chồng muốn bán?" Tề Trừng biết cổ phần này rất đáng giá, bản thân cậu cũng không phải thiên tài kinh doanh gì. Cậu chỉ nghĩ đến số tiền cổ tức nhiều như thế, nếu là cậu thì sẽ sống ăn bám làm một phú nhị đại. Nhưng vừa nghĩ đến số tiền này từ đâu mà có, cậu lập tức cảm thấy khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT