Sư tử đầu cuối cùng vẫn được ăn.
Tề Trừng vốn cảm thấy phiền phức. Quyền thúc một buổi sáng bận rộn mua ghế sofa, trở về còn phải nấu cơm, đặc biệt vất vả. Trong nhà còn có cô giúp việc có thể nấu cơm, nên cậu nói cứ ăn tạm một chút, không cần phiền phức Quyền thúc.
“Phiền phức gì đâu, nhân thịt tôi đã chặt từ hôm qua, ướp rồi để tủ lạnh một đêm vừa vặn ngon miệng.” Quyền thúc cũng không thấy phiền phức. Ông năm nay mới vừa sáu mươi, không như người trẻ tuổi thấy nhiều việc. Ông ngủ sớm dậy sớm, ngủ trưa hơn nửa tiếng, sinh hoạt rất quy luật, mỗi tối còn đi khiêu vũ, thân thể rất cường tráng. Ông nói: “Một lát là xong, đi chơi đi.”
Tình thần còn tốt hơn cả tiểu Trạch mập Tề Trừng.
Tề Trừng không đi, đứng ở cửa phòng bếp, nói: “Vậy cháu làm phụ bếp giúp Quyền thúc ạ.”
“Được, cháu chờ một chút, ở đây vừa vặn có một việc cần đôi mắt tốt.”
“Mắt cháu tốt, không cận thị, cho cháu đi.” Người chuyên ăn cơm tích cực giơ tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play