Mơ mơ màng màng, Tề Trừng cũng không biết ngủ từ lúc nào.
Cửa phòng được đẩy ra, Bạch Tông Ân điều khiển xe lăn lặng lẽ không tiếng động. Đèn ngủ sáng, ánh sáng vàng cam dịu nhẹ, chiếu lên người thiếu niên trên giường, chăn quấn dưới thân, tư thế ngủ lộn xộn của thiếu niên có chút đáng yêu, áo ngủ vén lên, lộ ra cái bụng trắng nõn, như một con chó con đang ngủ say.
Bạch Tông Ân trên đùi đặt một chiếc hộp thuốc nhỏ.
Ánh mắt từ bụng của cún con dời đi, dùng tăm bông tẩm cồn nhẹ nhàng lau chùi, đầu ngón tay mang theo thuốc mỡ...
Tề Trừng nằm mơ, có một con chó con màu trắng, mắt to, lè lưỡi hồng phấn, đến liếm mặt anh, nước bọt mát lạnh, như làn gió mát mẻ mùa hè, vết thương rất thoải mái, còn dùng mũi cọ cọ mũi của anh.
“Tiểu bạch đừng có nháo.”
Thiếu niên nói mê trong mộng.
Bạch Tông Ân thu lại ngón tay chạm vào chóp mũi của thiếu niên.
“Ngủ ngon.” Dừng một chút, “Trừng Trừng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT