Mặt trời lên cao.
“Tông Ân a, gần trưa rồi, con gọi Tiểu Trừng dậy đi. Bỏ bữa sáng rồi, đừng để trễ bữa trưa. Sức khỏe quan trọng.” Chú Quyền nói xong, còn liếc mắt nhìn Tông Ân, “Con cũng phải quan tâm chú ý đến sức khỏe của Tiểu Trừng.”
Trước đây cũng có, nhưng chưa bao giờ muộn thế này.
Bạch Tông Ân mặt không biến sắc nói “vâng”, rồi đi lên lầu hai.
Tối hôm qua đúng là hơi ồn ào. Bạch Tông Ân biết bạn nhỏ nhà mình muốn mặc cái gì, chỉ là không ngờ hình ảnh thật lại ấn tượng đến vậy, đúng là đã quá đáng một chút.
Rèm cửa chống nắng dày cộp của phòng ngủ chính từ từ mở ra, chỉ còn lại một lớp voan trắng mềm mại, ngăn cản ánh nắng chói chang bên ngoài.
Trên chiếc giường lớn, Tề Trừng ngủ say, hai má gối lên gối của chồng, một chân còn vắt chéo. Chăn cuộn lại, lộ ra nửa bên eo, mặc một chiếc quần lót hình con vịt màu vàng nhạt — sau khi tắm xong, Bạch Tông Ân đã giúp Trừng Trừng mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT