Ngày hôm sau, Hoa Đăng tỉnh dậy, cuối cùng không đến muộn.
Nàng đẩy cửa ra, Thẩm Trú đang ôm kiếm nhắm mắt đứng yên trong sân, nghe thấy tiếng động bỗng nhiên cất lời: “Ta cho rằng Trúc Cơ kỳ không cần ngủ.”
Hoa Đăng làm bộ không nghe thấy: “Đi thôi, sư đệ, sư phụ đang đợi chúng ta.”
Trong lòng nàng cười cuồng dại, được làm sư tỷ của một người Hợp Thể kỳ, cái cảm giác này thật sự không thể nào sướng hơn!
“Ngươi đại khái còn chưa biết.” Thẩm Trú nhìn về phía nàng, trong mắt là sự trào phúng nhàn nhạt, “Chưởng môn nói, ta có thể làm sư phụ của hắn. Cho nên tính ra, ngươi là...”
“Thẩm Trú, hôm nay sao ngươi không mang mặt nạ!” Hoa Đăng kinh hô một tiếng cắt ngang lời hắn, ba phần là diễn bảy phần là thật.
Thẩm Trú dừng lại một chút, như không có chuyện gì quay đầu: “Mang vướng víu.”
“Thật hay giả, ngươi không mang mặt nạ có sao không?”
Hoa Đăng hoàn toàn quên mất chuyện ngày hôm qua đã chỉ vào mũi hắn bảo sau này đừng mang mặt nạ, Thẩm Trú cũng không nhắc lại, rũ mắt nghe nàng líu lo.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT