“Ngươi không nên nghĩ rằng, Lục Tiên Tán chỉ có thể có hiệu lực qua đường uống?”
Ngu Hành ngẩng mặt cười, da thịt nơi khóe mắt nàng giống như đóa hoa úa tàn, hư thối, lộ ra xương trắng dữ tợn đáng sợ.
“Ta đã sớm bôi nó khắp người ta, mỗi hơi thở ngươi hít vào, đều đang tiếp xúc với nó.” Nàng không thèm để ý lau vết máu ở khóe mắt, nụ cười càng thêm vui vẻ, “Xin lỗi, đồ vật giấu nhiều quá, dọa đến ngươi rồi.”
Mùi hương len lỏi khắp nơi, dù cho Hoa Đăng phong bế khứu giác cũng không có tác dụng. Nàng cảm nhận rõ ràng linh lực đang dần xói mòn, gần như không thể khống chế Trói Linh Tác, Tô Ý Khinh cũng ngã xuống bên cạnh, kinh ngạc nhìn Ngu Hành.
Trong lời đồn, chỉ cần một chút Lục Tiên Tán cũng đủ để cho tu sĩ kinh tài tuyệt diễm lập tức trở thành phế nhân.
“Ngươi điên rồi? Lục Tiên Tán không có giải dược, ngươi làm như vậy cũng sống không được bao lâu…!” Hoa Đăng ngã ngồi trên mặt đất, lạnh lùng ngước mắt.
“Ta cũng không còn cách nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play