Tuyết Giao nghẹn thở một thoáng.
Cô không thể diễn tả được cảm giác của mình lúc ấy, nhưng cảnh tượng ấy… đến tận cuối đời, Tuyết Giao vẫn khó mà quên được.
Ánh sáng buổi sớm dần rực rỡ, hơi chói mắt, Tuyết Giao nheo mắt lại nhìn bóng dáng kia, vành mắt ươn ướt.
Giọt lệ vừa ngừng rơi lại lăn dài, nhưng khóe môi cô lại khẽ cong lên:
“Anh sao lại đến đây?”
Lận Chi Hoa mỉm cười:
“Đến cho em thấy là tôi vẫn ổn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play