Hôm nay, Lâm Vương phủ hiếm khi náo nhiệt đến vậy. Không chỉ vì tiệc sinh thần của Lê Đại cô nương, mà còn bởi lời đồn về vị tiểu quý nhân trong cung muốn đích thân đến dự. Trong lòng mọi người đều ngầm hiểu, nếu Tiểu Quận chúa đã hạ cố ghé qua, e rằng vị kia… cũng khó lòng vắng mặt.
Thế nên, tuy danh nghĩa là tiệc mừng tuổi Lê Đại cô nương, nhưng sâu xa lại là dịp để Lâm Vương phủ hiển lộ uy thế giữa kinh thành. Ngẫm mà xem, chốn phồn hoa này người quyền quý nhiều không kể xiết, song chẳng phải ai cũng đủ tư cách mời được hai vị tôn quý trong cung tới dự một bữa gia yến thường nhật.
Cũng bởi vậy, tin đồn Lê Đại cô nương sẽ nhập cung làm Hoàng hậu đã lan ra như chuyện ván đã đóng thuyền.
Trong tẩm điện, Thẩm Như Nguyệt khẽ để mặc Tiểu Điệp khoác lên mình bộ y sam màu tử nhạt. Đôi tay áo thêu chỉ vàng thành từng đóa hoa nhài nở rộ, đường kim mũi chỉ tinh xảo, lộ vẻ xa hoa mà vẫn thanh nhã. Ba ngàn sợi tóc đen mượt được vấn thành hai búi, tôn lên vẻ yêu kiều mà chẳng giảm phần tôn quý.
Nàng vốn sinh ra đã đẹp, nay thêm chuỗi trang sức tinh mỹ càng khiến dung nhan tựa đóa hoa xuân vừa hé, yêu kiều diễm lệ.
Ngồi trong xe ngựa, Thẩm Như Nguyệt có chút buồn chán. Ban đầu a huynh đã hẹn sẽ cùng nàng đến Lâm Vương phủ, như thế nàng có thể ở bên huynh ấy một lúc rồi mới hồi cung. Nào ngờ Bùi Cảnh Hiên bị quốc sự vướng chân, sợ nàng đợi lâu nên dặn nàng đi trước.
Dù chẳng thấy việc đợi là chán nản, song a huynh đã nói, nàng cũng chỉ ngoan ngoãn nghe theo.
Tiểu Điệp thoáng thấy chủ nhân chẳng mấy hào hứng, liền mỉm cười, lấy từ tủ chén ra một chiếc hộp tinh xảo:
“Quận chúa, người đoán xem đây là gì?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT