Lưng An Hứa Mạc đau đớn vô cùng, chỗ bị đánh nóng rát và nhức nhối, ngay cả động tác hô hấp cũng liên lụy đến vết thương. Các thực tập sinh đều khoảng hai mươi tuổi, dù không có kỹ năng gì, sức mạnh của một cú vụt gậy cũng không thể coi thường. Trên người An Hứa Mạc lại không có nhiều thịt, cú đánh này trực tiếp vào xương cốt, chỉ nghe tiếng động lúc đó cũng đủ khiến người ta ê răng.
Nhưng đối mặt với Hàn Minh đưa tay kéo cậu lên, An Hứa Mạc cũng không biểu hiện ra quá nhiều dao động, cậu rút tay phải từ tay người kia về, cúi đầu nhỏ giọng nói một câu: “Cảm ơn tiền bối, tôi không sao.”
Cậu tự mình đi đến chỗ không xa bên cạnh, chậm rãi cúi người nhặt chiếc điện thoại vừa bị cậu tóc nâu ném xuống.
Trần Lệ bên cạnh đã cúp điện thoại, ánh mắt cô chuyển đến bảy thực tập sinh đang đứng thẳng hàng, vẻ cung kính khi nói chuyện đã sớm biến mất, chỉ còn lại một mảnh u ám khó lường. Các thực tập sinh dưới ánh mắt như vậy càng thêm cứng đờ, từng người cúi đầu hận không thể vùi mặt vào ngực, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Trần Lệ tức giận đến cực điểm, cũng không định trực tiếp để ý đến bọn họ. Vị thế của Chu Cẩn Trầm ở Kim Điển không chỉ đơn giản là một ngôi sao đang nổi, bộ phận của Trần Lệ ít có giao thiệp với cấp cao, cô chưa từng nghĩ tới lần đầu tiên mình có thể nói chuyện với Chu Cẩn Trầm lại là trong tình huống này.
Người gọi điện thoại cho Trần Lệ ban đầu chính là Tân Tử Mạch, sau khi cô nghe máy, nghe đối phương nói đến vấn đề quản lý nghệ sĩ của công ty còn có chút kinh ngạc, dù sao chuyện này cũng không liên quan quá nhiều đến những người quản lý thực tập sinh như cô. Nhưng Tân Tử Mạch khăng khăng muốn cô đến địa điểm huấn luyện của thực tập sinh, văn phòng lại ở dưới lầu nên Trần Lệ cũng đến phòng vũ đạo. Hiện tại đã là giờ nghỉ, phòng vũ đạo đáng lẽ không có ai, nào ngờ cô vừa đến tầng này, đã nghe thấy tiếng quát mắng lớn tiếng.
Trên đường đến, Trần Lệ còn gặp Hàn Minh mà cô từng quản lý, Hàn Minh vừa thương lượng xong bài nhảy mới với giáo viên, vốn định chào hỏi rồi đi, kết quả nghe thấy động tĩnh này, anh ta cũng không tiện để Trần Lệ một mình, cùng đi theo xuống.
Hiện tại thì hay rồi, chuyện này lại để hai nghệ sĩ nhúng tay vào, muốn xử lý kín đáo cũng không được. Trần Lệ miễn cưỡng kìm nén cơn bực tức trong ngực, quay đầu nói với An Hứa Mạc: “Tiểu An đúng không, tôi nhớ cậu, cậu không bị thương chứ? Có thể nói cho tôi biết, chuyện này là sao?”
An Hứa Mạc đang cúi đầu nhìn điện thoại của mình, cuộc trò chuyện trên màn hình vẫn tiếp tục, cậu không biết đối phương vì sao không ngắt máy, lại cũng không nỡ chủ động tắt điện thoại, cậu vẫn chưa nghe thấy giọng của Chu Cẩn Trầm.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play