Tay phải An Hứa Mạc vẫn còn xách theo cái giỏ đựng con tôm hùm, để không làm lỡ cảnh quay, cậu đã rất cẩn thận cuộn ngón tay bị thương lại. Chỉ là vừa nãy bị tôm hùm kẹp không chỉ ngón tay, mu bàn tay An Hứa Mạc cũng đỏ một mảng nên mới bị Chu Cẩn Trầm chú ý tới.

"Không có gì trở ngại." An Hứa Mạc vừa nói vừa vẫy vẫy tay trái, ý bảo mình không sao. Tay cậu vừa chạm qua nước biển, hiện tại miệng vết thương còn ướt dầm dề, vị mặn trong nước ngấm vào vết thương sưng đỏ, mang theo chút đau rát. Bất quá loại đau này vẫn có thể chịu đựng được, lát nữa dùng khăn lông lau khô vết nước trên tay là ổn.

An Hứa Mạc vốn tưởng rằng vết thương nhỏ này không cần kinh động người khác, nhưng sau khi cậu nói mình không sao, Chu Cẩn Trầm lại vẫn nhận lấy giỏ từ tay cậu, giao cho tiểu Dương ở bên cạnh. Người đàn ông xoay người gọi một nhân viên hậu cần đến, bảo người hỗ trợ mang hộp y tế tới. Điều càng khiến An Hứa Mạc không ngờ là, việc xử lý vết thương vốn dĩ nên do nhân viên công tác làm, lại bị Chu Cẩn Trầm không chút biểu cảm tự mình đảm nhận.

Người đàn ông cao lớn anh tuấn không nói một lời thừa thãi, chỉ im lặng nắm lấy bàn tay phải bị thương, dùng tăm bông tẩm thuốc sát trùng cẩn thận bôi lên chỗ sưng đỏ. Biểu cảm của Chu Cẩn Trầm rất nghiêm túc, động tác lại vô cùng nhẹ nhàng chậm rãi, không chỉ An Hứa Mạc mà ngay cả những nhân viên công tác bên cạnh cũng không phản ứng kịp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play