Nếu chỉ dừng ở chuyện vai diễn khó thì cũng chẳng sao, điều làm Phùng Dao Cầm lo lắng nhất vẫn là: nhân vật tính cách không tốt quá dễ khiến khán giả sinh ác cảm.
Cô làm mẹ, đương nhiên không nỡ để con gái bé nhỏ của mình bị mắng chửi trên mạng. Dẫu biết khán giả mắng là mắng nhân vật, chứ không phải con người thật, nhưng chỉ nghĩ đến việc Tuế Tuế có khả năng trở thành “đối tượng ném đá” thôi, lòng cô đã thấy bồn chồn, khó chịu.
Giữa lúc Phùng Dao Cầm còn đang miên man suy nghĩ, nhân viên gọi số. Đã đến lượt Cố Tuế Tuế bước vào phòng thử vai.
“Cháu chào các chú, các dì. Cháu tên là Cố Tuế Tuế, năm nay ba tuổi rưỡi. Hôm nay cháu tới thử vai nhân vật Chu Tiểu Nguyệt.”
Đoạn giới thiệu này là do Phùng Dao Cầm đã dạy con từ trước ở nhà. Tiểu Kẹo Bông Gòn học nhanh, nói năng rõ ràng, phát âm trong trẻo, vừa cất lời đã khiến mấy vị đạo diễn ngồi trong phòng nhìn nhau gật đầu.
Đối với đoàn phim, giọng nói là điều kiện cơ bản. Bộ phim này sau khi quay xong sẽ không lồng tiếng, toàn bộ đều dùng nguyên giọng của diễn viên. Nếu đứa trẻ nói lắp, nói ngọng, hoặc sợ ống kính không dám mở miệng, thì cho dù ngoại hình hợp đến mấy, cũng không thể giữ lại.
Một vị phó đạo diễn ngồi bên cạnh Lục Kiến Huy mỉm cười hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT