“Hiệu trưởng Điền, lần này thành tích của trường chúng ta chắc là không khả quan đâu.” Các giáo viên các khối bắt đầu lo lắng.
Điền Thuật Quốc thấy vậy không những lo hơn mà trong lòng còn bực bội không chịu nổi, ông ta cũng không lường trước được số tài liệu mà mình bỏ tiền ra mua chẳng những không có chút tác dụng nào, mà còn kéo tụt thành tích của trường.
Vương Tường thấy vậy liền an ủi: “Không sao đâu hiệu trưởng Điền, đâu chỉ mình trường chúng ta dùng đống tài liệu đó, trường Dụ Dân cũng mua mà.”
Điền Thuật Quốc vừa nghe câu này lại càng khó chịu, tài liệu là do ông ta đề xuất mua, nếu vô dụng thì Ngô Lương Huy chẳng phải sẽ tìm ông ta tính sổ sao?
Quả nhiên nghĩ sao thì đến vậy, điện thoại trên bàn đột nhiên reo lên, Điền Thuật Quốc lập tức có linh cảm chẳng lành, đang định bảo mọi người đừng nghe, thì Vương Tường đã tiện tay bắt máy.
Chưa nói được mấy câu, sắc mặt ông ta đã trở nên khó coi, đưa điện thoại cho Điền Thuật Quốc: “Hiệu trưởng Điền, là... là hiệu trưởng Ngô.” Đồng thời dùng khẩu hình miệng ra hiệu: bị mắng thậm tệ.
Điền Thuật Quốc trừng mắt nhìn Vương Tường: Sao ông không nói tôi không có ở đó là được rồi?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT