“Các người nghe gió là mưa, người ta nói Trần Vọng là sao chổi thuần túy là vì ghen ghét! Các người cũng không đi hỏi thử trong vòng mấy chục cây số, xem thử có đứa nhỏ nào thông minh và học giỏi như Trần Vọng không? Phải, bà già tôi trước kia cũng hay nói mấy lời cay độc, nhưng đó là vì tôi không ưa nổi bà nội của Trần Vọng, tôi chướng mắt bà ta nên mới nói thế thôi!
Nhưng riêng về đứa nhỏ Trần Vọng này, tôi chẳng có lời gì để chê, người ta toàn tâm toàn ý vì đại đội của chúng ta, người ngoài ghen ăn tức ở nói mấy lời bậy bạ thì thôi, các người còn hùa theo là sao? Các người cũng đỏ mắt vì ghen ghét à?”
“Bà Trương, chúng tôi không có ý đó ——”
“Không có ý đó thì là ý gì? Nếu thật sự biết ơn Trần Vọng, thì lúc người ta mở miệng nói ra mấy lời đó, các người phải nhặt cứt trâu nhét vào miệng hắn ta rồi!”
Bà nội Trần trợn tròn mắt: “Không! Phải xé rách miệng hắn ra!”
Bà Trương gắt gỏng: “Cút, tôi còn chưa nói xong bà đã chen vào cái gì? Ngồi yên một bên đi.”
Bà nội Trần dù cực kỳ không cam lòng, nhưng bà Trương đúng là đang bảo vệ Trần Vọng, đành phải ngồi trở lại ghế, nhưng vẫn không nhịn được nói thêm một câu: “Phì! Tôi cũng chướng mắt bà!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT