“Vượng Tử! Vượng Tử ở đâu?” Trần nãi nãi kinh hô một tiếng, dẫn theo người nhà họ Trần chen qua đám người chạy lại, vừa thấy Trần Vọng thì lập tức kéo cậu vào lòng, “Ai da, cháu ngoan của ta nha! Sao lại có thể lại đứng đầu nữa chứ!”
Lời này khiến dân làng xung quanh đều râm ran chua xót.
Trần gia gia giật lấy giấy khen trong tay Trần Thủ Tiến: “Nhìn con lớn to xác vậy rồi mà còn không cầm nổi cái giấy khen!”
Trần Thủ Tiến bất đắc dĩ nhìn sang Mạnh Ngọc Quyên, Mạnh Ngọc Quyên chỉ cười rồi lau khoé mắt đã ướt.
Trần Vọng khó nhọc ngẩng đầu ra khỏi ngực Trần nãi nãi, “Nãi, người xem nè, đây là tiền thưởng con dùng để mua bánh bao thịt cho mọi người ăn.”
Trần nãi nãi cảm động đến mức nước mắt lập tức chảy ra, cố làm ra vẻ lớn tiếng: “Lão đại, ngơ ngác cái gì đó, đem bánh bao vào nhà mau.”
“À à, được, mẹ.” Trần Thủ Văn vội vàng nhận lấy túi bánh bao từ tay Trần Vọng.
Người xung quanh nhìn mà đỏ cả mắt, túi lớn như vậy, chắc chắn mua nhiều bánh bao lắm.
Nhưng bọn họ ganh tị đâu chỉ vì bánh bao? Họ ganh tị là vì nhà người ta có đứa con mới tám tuổi đã được giải thưởng, còn mua bánh bao cho cả nhà ăn!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT