Tất Cẩn trở về vừa đúng lúc, trùng hợp Trịnh Linh vừa mới bị công nhân khiêng lên cáng, tiếng kêu thảm đứt quãng, nghe kỹ hình như đang la gì đó “Đánh chết người rồi… oan uổng a…” linh tinh.
Bên cạnh, Tất Cường bị hai công an áp giải, bộ dạng chật vật, chỉ lo liên tục cầu xin Nhiếp Hướng Đông cùng Tất Thịnh Hoa.
Nhiếp phó xưởng trưởng, Nhiếp phó xưởng trưởng, tôi thật sự chỉ tham lần này thôi, tôi có thể đổi hàng đã mua về, có thể trả lại cho xưởng. Ngài nể mặt tôi đã làm ở xưởng… không, ngài nể mặt ba tôi, anh tôi mà tha cho tôi lần này! Họ đều là người đã cống hiến cho xưởng, ngài không nể mặt Tăng thì cũng nên nể mặt Phật chứ!
Nhiếp Hướng Đông thở dài: Tất Cường à, anh còn chưa nhận thức được mức độ nghiêm trọng sao? Anh đầu cơ trục lợi từ bóng điện tử dùng để chế tạo radio quân dụng, việc này đã không phải chuyện mà xưởng chúng ta tự xử lý được nữa.
Tất Cường vẫn chưa bỏ cuộc, nhìn về phía Tất Thịnh Hoa: Ba! Ba! Ba phải cứu con, nhất định phải cứu con! Con là con trai của ba! Đại ca bỏ mặc ba, đi Giang Ninh tỉnh, sau này con mới là người chăm sóc ba lúc tuổi già mà! Ba, ba!
Im miệng cho ta! Ta hận không thể coi như chưa từng sinh ra đứa con trai như ngươi! Ngươi dám tham tài sản quốc gia, ngươi… ngươi… đúng là đồ ngu xuẩn!
Trong lòng Tất Thịnh Hoa tràn đầy đau đớn và thất vọng. Vốn tưởng Tất Cường chỉ là người hiếu thắng, ham so đo, thích lợi nhỏ một chút, không ngờ lại to gan đến mức dám trộm cả bóng điện tử đi đầu cơ trục lợi!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play