Tất Thịnh Hoa đứng chờ đến khi trời tối hẳn mà vẫn không thấy đèn bên dãy nhà đối diện sáng lên.
Tất Nguyên Phúc “thịch thịch thịch” từ trên lầu chạy xuống:
“Gia gia, ba kêu ông lên ăn cơm.”
Tất Thịnh Hoa thở dài:
“Biết rồi.”
Nhưng ông vẫn ngồi chờ thêm hai mươi phút nữa, rồi mới với vẻ mặt cô đơn xoay người trở về.
Trên bàn ăn, Tất Cường rót cho Tất Thịnh Hoa một chén rượu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play