Thông qua phương pháp lập đồ hình tô-pô, Trần Vọng đang biến những gì Phùng Viễn nói về đường dây, tuyến đường, máy biến áp và các thiết bị khác của lưới điện Hải Thị thành các điểm nút và cạnh nối.
Ban đầu, Trần Vọng vừa cầm điện thoại vừa dùng bút vẽ, nhưng khi cần dùng đến thước thẳng, cậu chỉ có thể kẹp điện thoại giữa vai và tai để nghe. Không cẩn thận, “cộp” một tiếng, điện thoại rơi xuống bàn.
Trần Vọng giật mình — bây giờ một chiếc điện thoại quý giá như vậy mà rơi vỡ thì có bán hết nhà cũng không đền nổi.
Buông thước thẳng, Trần Vọng vội cúi xuống nhặt, nhưng Đàm Cảnh Hiền ở bên đã nhanh tay nhặt lên trước, còn chu đáo đưa lên tai cho cậu, “Cậu cứ vẽ tiếp đi, tôi cầm giúp cho.”
Đường đường là thư ký tỉnh ủy mà cầm điện thoại giúp người khác — nếu là người bình thường thì đã vừa sợ vừa run, đâu dám tiếp tục nghe một cách tự nhiên.
Nhưng đầu óc Trần Vọng lúc này chỉ toàn là bản đồ đường dây, nên khi thấy có người cầm giúp điện thoại, cậu chỉ thật lòng nói “Cảm ơn”, rồi tiếp tục cầm thước vẽ tiếp.
Đàm Cảnh Hiền cũng không ngờ cú điện thoại này kéo dài tới bốn mươi phút. Sau đó không phải vì nói xong mà cúp máy, mà là vì đường truyền trục trặc bị ngắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT