Trần nhìn lại bà ngoại của mình khi gặp được một người không ngờ tới – Chu Kỳ. Nhà họ Chu và bà ngoại của Trần Vọng ở cùng một đại đội, mỗi năm đến Tết, Chu Vệ Hoa đều dẫn vợ con về nhà họ Chu ăn Tết.
Những năm trước, Chu Kỳ toàn tìm trẻ con trong đại đội chơi. Năm nay, khi biết Trần Vọng sẽ đến chúc Tết bà ngoại mình, cậu ta ngày nào cũng ngóng trông Trần Vọng mau đến. Hôm nay cuối cùng cũng được gặp.
Lúc này, Trần Vọng đang cùng anh chị họ tham gia trò vui chuẩn bị hằng năm – hái bưởi. Năm ngoái, suýt nữa bị bưởi rơi trúng đầu nên cậu thề sẽ không bao giờ hái nữa, nhưng năm nay, sau khi được ăn bưởi ngọt thì lại thấy mình làm được.
Tuy vậy, cậu vẫn bị bác cả đội cho đội thêm mũ len để bảo vệ đầu. Thế là bị anh chị họ cười ầm lên, nói tóc cậu sao giống bị chó gặm. Thật tổn thương người ta, chẳng phải chỉ là tự cắt hai nhát thôi sao? Trần Vọng tức đến mức giấu hết tóc mái vào mũ.
Trước kia, nhiệm vụ của Trần Vọng chỉ là nhặt bưởi, nhưng năm nay cậu muốn thử leo lên cây hái bưởi. Lần đầu tiên trong đời leo cây, Trần Vọng bò rất vất vả. Anh họ cau mày: "Vượng tử, hay là để anh dời cái thang qua cho em leo?"
"Không cần đâu anh, em có thể leo lên được! Núi cao còn leo được, chẳng lẽ không chinh phục nổi cây bưởi này?"
Thế là Trần Vọng tiếp tục thở hổn hển bò lên. Ở đằng xa, Chu Kỳ dẫn theo một nhóm bạn nhỏ hớn hở đi tìm Trần Vọng, vừa đi vừa kể cho bọn trẻ nghe “thành tích vĩ đại” của Trần Vọng. Đến dưới gốc bưởi, cậu còn khen Trần Vọng là thiên tài trăm năm có một.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT