Thi Hữu sắc mặt âm trầm như nước, đến bước này thì ngược lại bình tĩnh xuống.
Phải, ta thừa nhận phương trình này là ta nhìn thấy từ bản dịch bút ký của Ramanujan.
Lời này vừa thốt ra, những người có mặt lập tức biến sắc, không ngờ ý tưởng trong phương trình này thật sự là của người khác?
Những đồng đội phía sau Thi Hữu mặt mày khi thì xanh, khi thì trắng, cảm thấy việc vừa rồi họ tự tin mười phần phản bác Trần Vọng quả thực đúng là trò cười lớn nhất thế gian.
Thi Hữu mặc kệ phản ứng của mọi người, tiếp tục cao giọng nói: Nhưng chúng ta đã bỏ ra rất nhiều thời gian để tìm người viết ra ý tưởng này mà không tìm được, lúc ấy chúng ta đều đoán rằng người đó có thể là một học giả nghiên cứu ở ẩn, hơn nữa đã qua đời, loại này vô chủ ——
Trần Vọng vốn dĩ nghe Thi Hữu thừa nhận thì rất hài lòng, nhưng không ngờ hắn lại nguyền rủa mình, lập tức tức giận trợn tròn mắt: Ngươi mới chết ấy! Ta sống rất khỏe đây!
Thi Hữu nghe xong liền bật cười mỉa mai: Ha hả, ý ngươi là ý tưởng trong bản dịch này là ngươi viết à?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play