Không cần, nhật báo chúng tôi sẽ lập tức cử phóng viên đến thu thập tin, phóng viên Hứa nếu cảm thấy là nhật báo chúng tôi cướp mất cuộc phỏng vấn của các người, có gì bất mãn thì bảo chủ biên của các người đến tìm tôi.
Sắc mặt Hứa Dặc cứng đờ, trong lòng xấu hổ, buồn bực, phẫn nộ đến cực điểm nhưng lại không dám để lộ nửa phần trước mặt Tằng Sầm Văn.
Chỉ đành gượng gạo gật đầu nói Không dám, không dám, nếu nhật báo phải làm phỏng vấn cho cậu Trần Vọng, vậy sau này chúng tôi sẽ tìm cơ hội khác để hợp tác với Nhất Trung. Chúng tôi xin phép cáo từ, mười một giờ còn có cuộc phỏng vấn khác.
Tằng Sầm Văn cười ngoài nhưng không cười trong Kia phóng viên Hứa mau chạy nhanh một chút, bây giờ đã sắp mười một giờ rưỡi rồi, giữ đúng giờ là một tố chất quan trọng của một phóng viên giỏi.
Những lời này trực tiếp gán cho Hứa Dặc cái mác “Không tuân thủ giờ giấc”. Phải biết Tằng Sầm Văn là phó chủ biên của nhật báo, mà lời đánh giá này đối với một phóng viên nhỏ của tờ báo bình thường quả thực là một đả kích lớn cho sự nghiệp.
Sắc mặt Hứa Dặc lập tức tái nhợt, bước chân loạng choạng, đến mức ngay cả nhiếp ảnh viên đi sau cũng không kịp đỡ, chỉ có thể vội vàng lao ra ngoài.
Nhiếp ảnh viên thấy vậy liền nhanh chóng thu dọn đồ đạc, đang định đi theo thì chợt nghĩ đây chẳng phải là cơ hội tốt sao, sao mình lại không nắm lấy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play