Báo vừa ra, lần này Trần Vọng thật sự nổi tiếng khắp huyện thành Bắc Duyên. Ai nhắc tới cậu cũng đều giơ ngón tay cái khen: Cậu bé này thật giỏi, làm rạng danh cho huyện thành Bắc Duyên chúng ta!
Ban đầu Chu Vệ Hoa còn không hay biết, mãi đến khi Chu Kỳ nghe được ở trường rồi về kể lại cho ông.
Vợ ông là Dư Hồng nghe xong liền đi mua một vại sữa mạch nha với ít kẹo hạt dưa: “Vừa hay mai nghỉ, anh đưa con trai đi sớm một chút, tiện thể ghé thăm Vệ Hải chúc mừng, rồi cảm ơn người ta. Con trai mình bây giờ có thể vào top hai mươi của lớp cũng nhờ Trần Vọng giúp không ít.”
Chu Kỳ vừa nghe được đi gặp Trần Vọng thì trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Mừng là vì có thể chơi với Trần Vọng, tuy sau khi học hành nghiêm túc thì biết IQ không thể “lây” được, nhưng cậu vẫn thích ở bên Trần Vọng.
Sợ là vì cậu ngại Trần Vọng lại đột nhiên tặng cho mình một “món quà” gì đó.
Chu Vệ Hoa cũng vui vẻ đồng ý. Đứa nhỏ Trần Vọng này vừa nhìn đã thấy có tương lai sáng lạn, hơn nữa lại là em dâu của đường đệ, mối quan hệ này nhất định phải tận dụng để hai nhà qua lại thân thiết hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT