Cuối cùng Bí thư Chu cũng không quay lại, vì vừa hay gặp một trưởng ban quen biết, nên cả Trần Vọng và Lưu Hưng Hoài đều được mời đến phòng nghỉ của ông ấy ngồi chơi.
Hai người trò chuyện vài câu, rồi sự chú ý của vị trưởng ban đã chuyển sang Trần Vọng. Bởi lúc này kỳ thi thứ hai mới chỉ trôi qua hơn 40 phút, sao cậu đã ra khỏi phòng thi rồi?
Trưởng ban hỏi khéo, Chu Kỳ cũng không nói nguyên nhân vụ “lỡ tay” của Trần Vọng, chỉ đơn giản trả lời: “Thằng bé làm xong hết đề rồi.”
Nhanh vậy sao? À! Đúng rồi, tôi nhớ sáng nay trong lần thi thử, người đứng đầu là học sinh huyện Bắc Duyên… ồ! Chẳng lẽ là thằng bé này?
“Đúng, chính là thằng bé này, tên là Trần Vọng.”
“Đúng đúng, Trần Vọng.” Trưởng ban vừa nói vừa ngạc nhiên nhìn cậu, “Ra là em chính là Trần Vọng. Lần thi thử trước khiến chúng tôi mở mang tầm mắt, giờ thi thứ hai mà đã nộp bài sớm thế này, em đúng là có thực lực đấy.”
Vì chưa chắc thành tích của kỳ thi thứ hai sẽ giữ được hạng đầu, Trần Vọng không dám nhận lời khen này. Lỡ đâu bị “vả mặt” thì lúc đó mất mặt không chỉ riêng cậu, mà còn cả huyện Bắc Duyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT