Trời đông giá rét đến gần, vạn vật tiêu điều, trong sân sau nhà họ Trần, cây mai đỏ lại nở rực rỡ. Trần Vọng đang ngồi trên cầu tiêu nhìn ra sau thì tiếc nuối lắc đầu.
Nếu không phải lúc này đang ở trên cầu tiêu, thì cậu đã có thể ngâm ngay vài câu thơ vịnh mai.
Người quê vốn mộc mạc, tự nhiên. Cho dù trong mắt những nhà thơ, văn sĩ, hoa mai có cao khiết đến đâu, nếu mọc bên hố phân thì cũng chỉ là mọc bên hố phân thôi.
Có điều, cây mai bên hố phân lại to khỏe, rắn chắc, hoa nở mà Trần Vọng nhìn còn thấy đẹp hơn cả cây mai lớn bên ngoài.
Tiểu Mới nói: “Đó là vì hai cây hoa mai này khác giống nhau. Cây bên ngoài là mai đơn cánh, cây này là mai kép, nên kích cỡ đương nhiên khác. Chuyện này không liên quan nhiều đến chuyện mọc bên hố phân.
Hơn nữa, nếu cây mai này thật sự hút phân nước từ hố phân mà ngươi không pha loãng, sớm muộn gì rễ cũng bị cháy chết, còn đâu hoa mà ngươi xem?”
Trần Vọng nói: “Ngươi có thể đừng lên tiếng khi ta đang ngồi cầu không? Cái này làm ta có cảm giác như đang bị rình coi, khó giữ được riêng tư.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT