Một bên Trần Thủ Tiến từ sớm đã sợ đến hồn phi phách tán.
Chỉ có Trần Vọng là còn giữ được bình tĩnh: “Không có, không có, đủ rồi, như vậy hoàn toàn là đủ rồi.” Nói thêm nửa điểm cậu cũng cảm thấy lương tâm cắn rứt.
Thì ra hiệu trưởng Lưu mới chính là người buôn bán giỏi!
Không bán thiếu là được rồi, Lưu Hưng Hoài lại bật cười: “Cho nên chuyện tiền nong cũng không phải vấn đề gì to tát cả.” Thật sự không được thì ông sẽ đi lên huyện thành, khom lưng hỏi thử hiệu trưởng của trường cấp ba số ba, lần này trường cấp ba suýt chút nữa có kết quả thi ngang bằng với công xã của họ, với một trường tiểu học ở huyện thành mà nói, thành tích thế này hẳn là khiến hiệu trưởng lo sốt vó.
Không không không, trong lòng Trần Vọng điên cuồng lắc đầu. Đối với cậu thì đầu óc là vấn đề, nhưng tiền cũng là vấn đề rất lớn.
Dù giáo viên giỏi đến mấy thì cũng không bằng hệ thống, hơn nữa lại còn là một kèm một, cái giá một ngàn tám này đối với cậu mà nói đúng là vung tiền như rác.
Nhưng lúc này, Trần Thủ Tiến hồi thần lại thì bắt đầu dao động: “Vọng Tử, hay là chúng ta——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play