Lưu Hưng Hoài lại tiếp tục thao thao bất tuyệt.
Trần Vọng thấy vậy thì vội kéo Trần Thủ Tiến ra phía sau, ghé sát vào nhỏ giọng hỏi:
“Ba, sao ba lại bảo Hiệu trưởng Lưu đừng dừng lại?”
“Hả? Chẳng lẽ không phải ý con là vậy à? Vừa nãy Hiệu trưởng Lưu còn nói sẽ kể chuyện con cho các bạn học nghe làm tấm gương, lúc đó con vui lắm mà!”
Trần Vọng nhớ lại, chỉ hận mình cái miệng nhanh nhảu. Lúc cuối kỳ học kỳ I nhận thông báo, Hiệu trưởng Lưu hỏi cậu học thế nào, cậu vì muốn thể hiện mình nỗ lực nên buột miệng nói ra câu “Đầu huyền lương, trùy thứ cổ” (treo đầu cá, đâm vào đùi mà học).
Khi đó cậu chỉ nói chơi, chỉ là hai tính từ cường điệu, nào ngờ Hiệu trưởng Lưu lại tin thật! Còn trống giong cờ mở kể cho học sinh nghe, bắt các bạn học lấy cậu làm gương.
Trước đây cậu thấy chuyện này bị phóng đại cũng không sao, dù gì kể chuyện thêm chút văn nghệ là chuyện thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT