“Mẹ ơi, nếu chú Cố thật sự là ba thì tốt biết mấy!”
Nghe câu nói đó, tim Minh Nguyệt khựng lại một nhịp. Ánh mắt cô theo bản năng chạm vào ánh mắt của Cố Thiếu Chi, rồi vội vàng cúi xuống. Chớp mắt mấy lần, cô mới nói:
“Trẻ con nói linh tinh thôi, anh đừng để trong lòng.”
“Anh không để bụng.” Cố Thiếu Chi mỉm cười, rồi bổ sung:
“Ý anh là… anh rất vui.”
Minh Nguyệt sững người, không ngờ anh sẽ nói như vậy. Cô thoáng bối rối, chẳng biết nên phản ứng ra sao.
“Xin lỗi…” Cổ anh khẽ đỏ lên, giọng hơi căng thẳng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play