Minh Nguyệt không kìm được căng thẳng. Cô quay đầu nhìn Phó Tu Thành, thấy anh có vẻ đã ngủ say mới nhẹ nhàng gỡ cánh tay anh ra. Xác nhận không làm anh tỉnh, cô cẩn thận bước xuống giường, lặng lẽ đi ra phòng khách.
Trong phòng tối om, chỉ có ánh trăng xuyên qua cửa kính sát đất hắt vào. Ở ngay huyền quan, một bóng dáng cao lớn đang đứng lặng, dường như quan sát gì đó.
Cố Thiếu Vũ thật sự đã đến.
Tim Minh Nguyệt đập dồn dập. Sợ anh phát hiện điều gì bất thường, cô vội vàng chạy về phía anh.
Ban đầu, Cố Thiếu Vũ chỉ đang kiểm tra xem sau khi mình rời đi, căn hộ này có dấu vết đàn ông khác hay không. Nhưng chưa kịp nhìn kỹ, anh đã bị dáng vẻ quen thuộc, tựa như chim én tìm về tổ, lao nhanh về phía mình của Minh Nguyệt hút trọn ánh mắt.
“Em nhớ anh đến vậy sao?” – Cố Thiếu Vũ ôm cô chặt vào ngực, vùi mặt vào hõm cổ, giọng đầy thỏa mãn.
Trước đây Minh Nguyệt chắc chắn sẽ phủ nhận ngay, nhưng giờ trong lòng chột dạ, sợ bị anh nghi ngờ nên chỉ có thể khẽ gật đầu. Chính sự thuận theo hiếm hoi ấy lại khiến Cố Thiếu Vũ như bị châm ngòi. Anh giữ chặt eo cô, ép cô dựa vào cánh cửa rồi cúi xuống hôn dữ dội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play