“……”
Lời hắn nói hóa ra thừa thãi, nhìn bộ dáng hiện tại của cô cũng đủ thấy, so với lúc bên nhau trước kia, cô đã tốt hơn gấp trăm ngàn lần.
Đỗ Ôn Trạch bỗng cứng họng, không biết phải trả lời thế nào. Tôn Thế Minh thấy hắn thất thần, không nhịn được mở lời giải thích giúp: “Minh Nguyệt, đừng trách Trạch ca. Lúc đó tình hình thật sự bất đắc dĩ, mọi người đều không biết cô đang ở đâu. Trạch ca muốn đi tìm, nhưng bị cấp trên cản lại, nên mới…”
Nghe lời đó, Minh Nguyệt không nhịn được cười nhẹ, khoảnh khắc ấy như một đóa hoa nở rộ rực rỡ.
“Đỗ Ôn Trạch, anh thật sự không biết tôi lúc đó ở đâu sao?”
Nghe câu hỏi, sắc mặt Đỗ Ôn Trạch tái mét, hắn giật môi, muốn giải thích nhưng không nói ra lời nào.
Hành động ấy gần như đã thừa nhận, hắn từng biết rõ cô ở đâu, nhưng lại giả vờ không hay biết, rồi nhẫn tâm bỏ rơi cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play