Canh cá hầm vừa chín tới, Mạnh Vân Sách tháo tạp dề, rồi nhẹ nhàng rời bếp, bước lên lầu. Đến cửa phòng Minh Nguyệt, hắn khẽ gõ cửa nhưng không nghe tiếng trả lời, thoáng do dự rồi từ từ đẩy cửa bước vào.
Căn phòng yên tĩnh, ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng lên chiếc giường. Minh Nguyệt cuộn tròn trong chăn, ngủ say mềm. Tóc cô hơi rối, trên gò má điểm chút đỏ hồng nhè nhẹ, dung nhan ấy vừa kiều diễm lại vừa nhẹ nhàng, khiến Mạnh Vân Sách đứng bên cửa không nỡ quấy rầy.
Cô ngủ thật sâu, cho đến khi thoang thoảng mùi thơm thức ăn lan tỏa, Minh Nguyệt mơ màng hé mắt, lẩm bẩm: “Thơm quá... Đây là mùi gì vậy?”
Rồi cô xoa xoa mắt, nhìn thấy Mạnh Vân Sách đứng đó, giật mình, ý thức được đang ở đâu, mặt thoáng đỏ lên, ngượng ngùng ngồi dậy: “Xin lỗi, tôi ngủ quá say.”
“Không sao,” giọng Mạnh Vân Sách dịu dàng như nước mát, “Tôi hầm canh cá, xuống ăn cơm đi.”
Nghe thế, Minh Nguyệt vội xuống giường, chỉnh lại tóc và trang phục, rồi nhanh chóng soi gương xem mình có ổn không, mới theo hắn xuống lầu.
Lục Nhai An và Tạ Xuyên Vân đã ngồi sẵn bên bàn ăn, trên bàn bày la liệt các món ăn, giữa là một nồi canh cá nóng hổi còn bốc khói nghi ngút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT