Bộ đồ liền thân này còn gắn thêm một quả bông trắng mềm mại ở phần đuôi. Cảm giác… chẳng lẽ đây là cái đuôi thỏ?
Vừa nghĩ đến khả năng đó, gương mặt xinh đẹp của Minh Nguyệt lập tức ửng hồng như sương mai gặp nắng. Cô nhanh như chớp ném bộ đồ trong tay đi, giống hệt như vừa cầm phải khoai nóng, thầm mắng một câu trong lòng:
Không biết xấu hổ!
Đáng tiếc, Giang Dữ Chu vốn chỉ là một tang thi, hoàn toàn không ý thức được hành vi của mình vừa rồi có bao nhiêu đường đột.
Hắn nhìn cô, rồi lại nhìn sang bộ đồ bị ném vào góc – món mà hắn đã cẩn thận chọn lựa. Đôi mắt xám tro thoáng hiện vẻ mơ hồ, hoang mang, giống hệt một con chó con mang xương về khoe nhưng lại bị chủ nhân ghét bỏ. Cả người hắn trông rũ rượi.
Bộ dạng ấy khiến Minh Nguyệt lập tức mất hết khí thế, chẳng nỡ trách thêm.
Cô xoay người, lục từ đống hành lý ra một bộ đồ thể thao bình thường, đưa ra trước mặt hắn và nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT