Minh Nguyệt trở thành giảng viên mỹ thuật năm thứ hai, cuộc sống dần dần ổn định lại. Ngoại trừ lịch học cố định mỗi tuần, cô không phải làm việc theo giờ giấc cố định nào, thời gian khá tự do, còn có kỳ nghỉ dài để cùng bạn bè đi du lịch, thư giãn.
Vì có nhiều thời gian rảnh rỗi, Minh Nguyệt còn bồi dưỡng thêm một vài sở thích, trong đó có việc điều chế hương thơm. Cô thường cùng đồng nghiệp, bạn bè đến phòng điều hương riêng tư để thư giãn, trong đó hương tinh dầu và nước hoa đều do cô tự tay pha chế theo sở thích riêng. Cô cùng Bạch Vi còn lập một cửa hàng nước hoa, bán trên mạng dưới dạng ẩn danh, giờ cũng đã có chút danh tiếng.
Hơn một năm trước, Minh Nguyệt nhận nuôi một chú chó tên Tiểu Thất – một chú chó lưu lạc, bây giờ gần như ngày nào cô cũng dắt nó đi dạo trong tiểu khu hoa viên. Chủ nhóm Tương Giang Hoa Uyển cũng biết rõ thói quen này của cô, mỗi ngày lại có người ở đó sáng tạo ra đủ trò “gặp may” khi chạm mặt cô.
Hôm nay, Minh Nguyệt vừa đưa Tiểu Thất đi dạo về, Bùi Ngôn Triệt đã chuẩn bị sẵn bốn món ăn và một bát canh đặt trên bàn chờ cô về. Từ khi Minh Nguyệt trở về sau thời gian lưu học ở Pháp, hầu như mỗi ngày ba bữa đều được Bùi Ngôn Triệt “bao thầu”.
Trước đây, khi còn ở nước ngoài, cô vẫn kiên trì tự nấu ăn. Dần dần vì bận rộn học hành, thậm chí cô còn ăn cơm hộp hoặc ra ngoài. Sở thích nấu nướng cũng vì thế mà phai nhạt dần.
Lý do quan trọng nhất có thể là tay nghề nấu ăn của Bùi Ngôn Triệt tiến bộ vượt bậc, mỗi lần ăn do anh nấu đều khiến Minh Nguyệt mê mẩn không thôi.
Lúc đầu cô còn e ngại, thường tự làm vài món hương thơm tặng anh như “món chuộc lỗi”, nhưng hình như thành thói quen rồi, mỗi ngày hai người đều cùng ăn với nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT