Bùi Ngôn Triệt tới muộn hơn Tống Nghiên khoảng mười phút. Hắn mặc chiếc áo gió màu nâu dài vừa vặn, vạt áo hơi xòe rộng, lộ ra bên trong là áo trắng và quần đen đơn giản nhưng lịch sự. So với Quý Thần và Tống Nghiên mang phong thái lạnh lùng, Bùi Ngôn Triệt lại như một làn gió xuân nhẹ nhàng, khác biệt hoàn toàn.
“Tôi đến hơi muộn một chút.” Hắn hướng về phía phòng khách, nở nụ cười nhẹ nói: “Chào mọi người, tôi là Bùi Ngôn Triệt. Đây là Bạch Vi đúng không? Còn cô kia là Chung Viện viện phải không?”
Lời nói ấy khiến hai nữ khách mời cảm thấy vừa được ưu ái lại hơi bất ngờ.
Quý Thần thấy vậy liền khẽ khịt mũi, hờn hờn nói: “Chỉ là giả vờ thân thiện thôi mà.”
Còn Tống Nghiên thì như bị tiếng nói ồn ào làm tỉnh giấc, cau mày khó chịu liếc họ một cái rồi lại nhắm mắt tiếp tục ngủ.
Làn chat dành cho Bùi Ngôn Triệt mới bắt đầu sôi động:
【Cuối cùng không khí sống động rồi, vừa nãy tưởng chết ngạt mất!】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT