Tả Hồng Quân không còn cách nào, chỉ có thể dựng một cái bệ bếp đơn giản. Nhưng trong nhà không có lấy một cái chảo sắt. Từ Phượng Hà muốn làm ầm ĩ lên, xem gia đình người em trai có chịu đưa chảo sắt sang cho họ dùng không.
Kết quả Tả Đại Thành không hề có phản ứng, nhưng bà nội Tả lại mắng vọng qua tường, “Làm ầm ĩ cái gì đấy, có để người ta yên không. Đã phân gia rồi mà còn không chịu sống yên ổn, thì dọn ra chỗ khác đi!”
Từ Phượng Hà không còn cách nào, lại bảo con gái đi mượn nồi. Hôm nay không thể không ăn cơm được. Tả Hoan sống chết không chịu đi. Sau khi chịu thiệt thòi từ tay Thẩm Nhất Minh, nàng ta càng oán hận Tả Đan Đan hơn. Khi biết Thẩm Nhất Minh thà trừ công điểm của mình cũng muốn đội trưởng ghi công điểm cho nàng ta, nàng ta không còn cảm thấy Thẩm Nhất Minh cố ý bắt nạt mình nữa, mà là trách Tả Đan Đan đã không làm xong việc nên nàng ta mới phải làm cái việc dơ bẩn, mệt mỏi đó thay cô. Bây giờ nàng ta không muốn nói chuyện với Tả Đan Đan, huống chi là đi cầu xin.
Tả Hoan không chịu đi, Từ Phượng Hà đành phải sai Tả Thanh đi. Đứa bé này là người chịu thương chịu khó, bình thường quan hệ với Lý Huệ cũng không tệ. Chắc chắn mượn được.
“Thím hai, thím thương con với, nếu con mượn không về, mẹ con chắc chắn sẽ đánh con.” Trước cửa nhà Tả Đại Thành, Tả Thanh khóc đỏ cả mắt, suýt quỳ xuống trước mặt Lý Huệ.
Tả Đại Thành và Lý Huệ không muốn cho mượn. Họ biết tính tình của Từ Phượng Hà, cho mượn rồi thì chẳng khác nào "bánh bao thịt ném chó", đi một đi không trở lại.
Nhưng nhìn đứa trẻ khóc lóc cầu xin như vậy, họ cũng không đành lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play