Được cháu gái ruột khen, Tả Thành Tài vô cùng tự hào, “Chứ sao nữa, bà nội là mẹ ruột của chú, chú mà không hiểu bà ấy sao?” Bà ấy không nỡ bỏ người trong nhà, chẳng qua là lo không có ai phụng dưỡng. Cho bà ấy một cuộc sống tốt, xem bà ấy có vui không.
“Chú, chuyện này phải làm nhanh, không thể kéo dài, xong sớm cháu cũng yên tâm đi kiếm tiền.” Tả Đan Đan cổ vũ.
“Yên tâm đi, ngày mai chú xin nghỉ luôn.” Tả Thành Tài cảm thấy mình chắc chắn rồi, công điểm không đủ thì cuối năm dùng tiền bù vào, sợ gì.
Nói chuyện với Tả Thành Tài xong, Tả Đan Đan lại đi tìm vợ chồng Tả Đại Thành, “Chú ba nói ngày mai bắt đầu làm, cháu thấy làm luôn một thể, đỡ phải sau này ngại ngùng.”
Tả Đại Thành và Lý Huệ cũng thấy làm chung tốt hơn, bà nội còn không muốn ở nhà chính, bọn họ càng không muốn phải ngày ngày chạm mặt gia đình người anh cả.
Tan tầm, Tả Đại Thành liền đi xin nghỉ Tả Thủy Sinh. Tả Thủy Sinh khá ngạc nhiên, Tả Đại Thành nhiều năm nay chưa từng xin nghỉ ngày nào. Nghe xong chuyện, Tả Thủy Sinh không nói hai lời, phê ngay cho anh, “Bà nội nhà cậu xem như sáng suốt một lần. Chuyện này lẽ ra phải làm từ lâu rồi. Con cái lớn hết cả rồi, sống chung một chỗ làm gì?”
Tả Đại Thành cười ngại ngùng, chú Thủy Sinh có thể nói mẹ anh, còn anh thì không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT