Huyện thành có hai Cung Tiêu Xã, Tả Đan Đan đến Cung Tiêu Xã gần trường học nhất. Mất gần nửa tiếng đi bộ cô mới tìm thấy.
Bên trong chỉ có một cô bán hàng tầm 30 tuổi, mặc đồ lao động màu xanh lam. Cô vừa cắn hạt hướng dương, vừa đan áo len. Thấy Tả Đan Đan bước vào, cô chỉ ngẩng đầu một cái rồi lại cúi xuống, chẳng thèm để ý. Không hề giống dáng vẻ tươi cười đón khách của nhân viên dịch vụ sau này.
Thời buổi này vật chất thiếu thốn, người bán hàng có giá hơn người mua. Muốn mua đồ, còn phải nhờ quan hệ. Nếu không, họ chỉ cần nói hết hàng là bạn đành chờ tháng sau mà “húp gió tây bắc” thôi, có khi tháng sau vẫn phải tiếp tục.
Tả Đan Đan thầm than phiền về cái xã hội méo mó này, mặt vẫn bình thản đi quanh quầy hàng. Cô chỉ vào một đống gạo trông còn lẫn sạn. Tả Đan Đan biết loại gạo này không phải gạo ngon nhất, chỉ thuộc loại hạ đẳng. Tuy nhiên, đây là loại tốt nhất có trong Cung Tiêu Xã lúc này. Loại ngon hơn có lẽ đã bị người ta mua hết từ lâu rồi. “Cái này bán thế nào?”
“Một hào ba,” người bán hàng nhìn qua loa rồi buột miệng nói.
Tả Đan Đan lại chỉ vào hạt cao lương bên cạnh, “Cái này thì sao?”
“Một hào mốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play