Trở về phòng, Tả Đan Đan vội vàng chạy vào vườn trái cây, hái một quả táo cắn. Ăn xong trái cây, cảm giác khó chịu trong lòng mới biến mất.
Lời cô vừa nói là thật lòng, miếng thịt đó cho Tô Tuyết ăn, cô ngàn vạn lần đồng ý.
Thịt ư, chờ ngày mai vào thành, cô sẽ chuẩn bị thật nhiều thịt để ăn. Thịt thơm ngon, hoàn toàn tự nhiên, không ô nhiễm.
Chờ Lý Huệ nấu xong thịt, Tả Đan Đan thật sự gắp vài miếng cho Tô Tuyết. "Mẹ, con ăn ít thôi, sau này con sẽ mua thịt cho cả nhà ăn." Vế sau này cô không nói ra, chỉ lẩm bẩm trong lòng.
Lý Huệ nói: "Đan Đan, con thật sự không giận mẹ chứ?"
"Mẹ, sao con lại giận chứ. Mẹ yên tâm, con với Tô Tuyết là người thân, có lợi lộc gì con chắc chắn sẽ không bỏ rơi cô ấy. Mẹ cũng đừng lo lắng. Miếng thịt này con thấy mẹ với bố cũng đừng ăn, mang qua cho nhà bác cả ăn đi. Hôm nay căng thẳng quá, mang chút thịt qua, biết đâu quan hệ sẽ hòa hoãn hơn."
Lý Huệ: "..." Con gái mình sao lại hào phóng hơn cả bà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play